Menu

MÂY GIÓ CAO NGUYÊN

Chuyện ngày xưa, Mây ở trên cao.
Lửng lơ bay, Mây chẳng ồn ào.
Rồi một hôm, vô tình gặp Gió.
Mây lang thang cùng Gió tiêu dao.

Qua rừng thông nghe Gió rì rào.
Lên đỉnh núi, nhìn Mây e ấp.
Giữa mùa đông Mây bay thật thấp.
Trưa nắng hè Gió lộng, Mây cao.

Quãng đường dài Mây Gió xôn xao.
Núi cao, sông rộng vẫy tay chào.
Mây bồng bềnh, lửng lơ theo Gió,
Thả hồn vươn tới những vì sao.

Một hôm Mây ngừng không bay nữa.
Gió ẩn mình giữa rặng núi cao.
Lãng đãng Mây ngàn, như sương sớm.
Gió thì thầm anh vẫn ước ao.

Gió thiếu Mây, Gió buồn, ảo não.
Mây bay xa, xa mãi nhạt nhoà.
Xin mây đừng hoá hạt mưa sa.
Để ngày mai Mây còn gặp Gió.

    
  Bài thơ này tôi làm khi chia tay một người bạn rất thân. Tâm sự của tôi giống như bao tác giả viết về chuyện tình Mây và Gió. Bạn nào muốn xem thêm các bài thơ tình giữa Mây và Gió thì bấm VÀO ĐÂY nha.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét